Bạn đã bao giờ xem một bộ phim đen-trắng cổ điển và say mê vẻ đẹp của nó nhưng rồi bị kéo ra khỏi cảm xúc bởi những vết xước, âm thanh rè hay hình ảnh phai màu?
Suốt nhiều thập kỷ, vô số tác phẩm kinh điển đứng trước nguy cơ bị thời gian lãng quên. Nhưng nhờ công nghệ phục chế kỹ thuật số, những kho báu điện ảnh ấy đang trải qua một cuộc tái sinh ngoạn mục. Hãy cùng khám phá công nghệ này hoạt động như thế nào và vì sao nó chưa bao giờ quan trọng đến vậy.
Khôi phục phim bằng công nghệ số là quá trình sửa chữa và nâng cấp những bộ phim cũ hoặc đã bị hư hại bằng các công cụ số. Thay vì xử lý trực tiếp những cuộn phim vốn rất mong manh trong phòng thí nghiệm, các kỹ thuật viên sẽ quét từng khung hình và chỉnh sửa các lỗi thông qua phần mềm chuyên dụng.
Mục tiêu là đưa bộ phim trở lại trạng thái gần nhất với hình ảnh và âm thanh nguyên bản — không thêm bất kỳ yếu tố nhân tạo nào. Công việc này bao gồm phục hồi màu sắc bị phai, loại bỏ bụi bẩn và vết xước, ổn định hình ảnh bị rung lắc và cải thiện độ rõ của âm thanh. Đây là sự kết hợp giữa công nghệ, nghệ thuật và nghiên cứu lịch sử.
Phim ảnh không chỉ đơn thuần là hình thức giải trí mà đó còn là di sản văn hóa. Nhiều bộ phim kinh điển được quay trên chất liệu dễ xuống cấp, thậm chí dễ cháy. Nếu không được bảo tồn và phục chế, chúng ta sẽ đánh mất không chỉ những bộ phim quý giá, mà cả bối cảnh văn hóa, giá trị và kỹ thuật nghệ thuật của các thế hệ trước.
Việc phục chế giúp khán giả trong tương lai có cơ hội trải nghiệm bộ phim theo đúng tinh thần mà các nhà làm phim từng mong muốn. Đồng thời, nó cũng hỗ trợ giáo viên, nhà nghiên cứu và sử gia trong việc phân tích tác phẩm một cách chính xác, đến từng khung hình.
Bước đầu tiên trong quá trình phục chế bằng công nghệ số là quét bản phim gốc ở độ phân giải cao thường là bốn ngàn hoặc tám ngàn điểm ảnh. Mỗi khung hình được xem như một bức ảnh riêng lẻ, được lưu lại để sẵn sàng cho các bước chỉnh sửa tiếp theo.
Các nhóm phục chế sử dụng phần mềm chuyên dụng để xử lý nhiều vấn đề: điều chỉnh màu sắc của phim cũ, loại bỏ bụi bẩn, giảm hiện tượng nhấp nháy và tinh chỉnh độ tương phản. Âm thanh cũng được phục hồi song song: kỹ sư âm thanh loại bỏ tiếng ồn nền, sửa các đoạn lời thoại bị méo và khôi phục độ trong của nhạc nền. Trong một số trường hợp thiếu đoạn âm thanh, chuyên gia có thể tái tạo lại dựa trên bản ghi lưu trữ hoặc công cụ hỗ trợ bởi trí tuệ nhân tạo.
Trong những năm gần đây, trí tuệ nhân tạo đã trở thành một trợ thủ mạnh mẽ trong lĩnh vực phục chế phim ảnh. Các thuật toán học máy có khả năng nhận diện các dạng hư hại và tự động sửa lỗi. Chẳng hạn, trí tuệ nhân tạo có thể phát hiện và loại bỏ bụi bẩn trên hàng nghìn khung hình chỉ trong vài giờ — một công việc mà trước đây phải mất hàng tuần. Công nghệ này cũng được sử dụng để nâng cấp độ phân giải, làm sắc nét những hình ảnh bị mờ và thậm chí mô phỏng các khung hình bị thiếu.
Tuy vậy, các chuyên gia cảnh báo rằng không nên dựa hoàn toàn vào trí tuệ nhân tạo, vì nếu không được giám sát cẩn thận, nó có thể tạo ra lỗi hình ảnh hoặc làm thay đổi dụng ý nghệ thuật ban đầu.
Quá trình phục chế không hề đơn giản. Việc tìm được bản phim gốc có chất lượng tốt vốn đã là một thử thách, đặc biệt đối với những bộ phim quá cũ hoặc ít người biết đến. Các vấn đề liên quan đến bản quyền và giấy phép cũng có thể làm chậm trễ hoặc thậm chí cản trở việc phục chế.
Một khó khăn khác là giữ trọn tính chân thực. Ranh giới giữa phục chế một bộ phim và “hiện đại hóa” nó rất mong manh. Các chuyên gia phải nỗ lực bảo tồn những lựa chọn nghệ thuật ban đầu như ánh sáng, chuyển động máy quay và tông màu mà không khiến bộ phim trở nên quá mới hoặc xa rời tinh thần ban đầu.
Công tác phục chế phim không thể diễn ra nếu thiếu sự phối hợp giữa các kho lưu trữ, quỹ bảo tồn và các hãng phim. Những tổ chức này dẫn đầu trong nỗ lực toàn cầu nhằm bảo vệ những bộ phim đang đứng trước nguy cơ biến mất. Công việc của họ giúp đảm bảo rằng cả những kiệt tác nổi tiếng lẫn những tác phẩm bị lãng quên đều được gìn giữ cho các thế hệ tương lai. Riêng Quỹ Điện Ảnh đã phục chế và bảo tồn hơn 900 bộ phim.
Khi chúng ta bước sâu hơn vào kỷ nguyên kỹ thuật số, nhu cầu phục chế sẽ còn tăng mạnh. Hàng nghìn bộ phim của thế kỷ 20 vẫn chưa được phục chế hoặc chưa thể tiếp cận. Nhờ sự phát triển của công nghệ, chi phí giảm và sự quan tâm ngày càng lớn từ cộng đồng yêu điện ảnh cũng như giới học thuật, chúng ta có thể kỳ vọng vào sự bùng nổ các dự án phục chế trong thập kỷ tới.
Các trường điện ảnh và chương trình nghệ thuật số cũng đã bắt đầu đào tạo chuyên môn về phục chế, chuẩn bị cho một thế hệ chuyên gia mới tiếp tục sứ mệnh này.
Phục chế kỹ thuật số không chỉ đơn thuần là nâng cấp chất lượng hình ảnh mà còn là hành động gìn giữ di sản. Khi chúng ta cứu một bộ phim kinh điển khỏi nguy cơ bị lãng quên, đồng nghĩa với việc lưu giữ lại những câu chuyện, giấc mơ và cảm xúc của con người. Bạn mong muốn bộ phim cổ điển nào được phục chế? Hoặc bạn đã từng xem một bản phục chế nào khiến bạn kinh ngạc? Hãy chia sẻ suy nghĩ của bạn — bởi chúng ta đang sống trong thời kỳ rực rỡ của việc tái khám phá điện ảnh, và mỗi ý kiến của người yêu phim đều mang giá trị riêng.