Bạn có bao giờ thấy mình đưa tay lấy một chiếc bánh quy hay thanh chocolate mà chẳng kịp suy nghĩ gì không? Cơn thèm đồ ngọt không chỉ đến từ hương vị — chúng gắn chặt với cách não bộ hoạt động và cách cơ thể phản ứng với đường.
Hiểu được tâm lý phía sau những cơn thèm này giúp bạn đưa ra lựa chọn thông minh hơn và tận hưởng món ngọt mà không cảm thấy tội lỗi.
Đường kích thích não giải phóng dopamine — chất dẫn truyền thần kinh liên quan đến khoái cảm và phần thưởng. Khi bạn ăn đồ ngọt, não ghi nhận đó là trải nghiệm tích cực, khiến bạn muốn ăn thêm. Đây là lý do chỉ một miếng có thể dẫn đến “thêm chút nữa thôi”.
Theo thời gian, tiêu thụ nhiều đường lặp đi lặp lại sẽ củng cố các đường dẫn truyền thưởng này, khiến cơn thèm trở nên mạnh hơn và xuất hiện thường xuyên hơn.
Khi chúng ta ăn đồ ngọt, hệ thống thưởng của não — gọi là hệ dopamine mesolimbic — được kích hoạt… Việc kích hoạt lặp lại bởi ma túy hoặc tiêu thụ nhiều đường khiến não thích nghi với sự kích thích thường xuyên, dẫn đến một dạng “dung nạp” — Neuroscience News.
Nhiều cơn thèm đồ ngọt bắt nguồn từ cảm xúc. Căng thẳng, buồn chán hoặc buồn bã có thể kích hoạt mong muốn ăn đồ ngọt vì não liên kết đường với sự an ủi. Ví dụ, một ngày làm việc căng thẳng có thể khiến bạn vô thức tìm đến thanh kẹo.
Nhận ra yếu tố cảm xúc giúp bạn xử lý nguyên nhân gốc rễ thay vì chỉ đối phó với cơn thèm.
Cơn thèm đồ ngọt cũng được củng cố bởi thói quen. Nếu bạn luôn ăn tráng miệng sau bữa tối hoặc ăn snack ngọt vào giờ nghỉ chiều, não sẽ bắt đầu mong đợi nó vào những thời điểm đó. Điều này tạo ra vòng lặp: tín hiệu → thèm → hành động → phần thưởng.
Để phá vỡ vòng lặp, hãy thay đổi tín hiệu hoặc phần thưởng, ví dụ thay kẹo bằng trái cây hoặc chocolate đen.
Mức năng lượng của cơ thể ảnh hưởng lớn đến cơn thèm. Khi đường huyết giảm, não gửi tín hiệu đói — thường dưới dạng mong muốn thứ gì đó ngọt để bổ sung năng lượng nhanh. Bỏ bữa hoặc ăn snack không cân bằng khiến đường huyết tăng rồi giảm nhanh, làm cơn thèm trở nên mạnh hơn.
Ăn uống điều độ với protein, chất xơ và chất béo lành mạnh giúp giữ năng lượng ổn định và giảm sự thèm đường.
Thị giác, khứu giác và bối cảnh xã hội đều có thể kích hoạt cơn thèm. Đi ngang tiệm bánh hoặc thấy bạn bè ăn bánh có thể khiến bạn bỗng dưng thèm đồ ngọt. Nhận biết những tác nhân này giúp bạn chuẩn bị trước — như mang theo đồ ăn nhẹ lành mạnh hoặc tránh những tình huống dễ gây “sa ngã”.
Ăn uống chánh niệm giúp bạn phản ứng chủ động thay vì tự động khi cơn thèm xuất hiện. Hãy dừng lại vài giây trước khi cầm món ngọt và tự hỏi liệu bạn có thực sự đói hay chỉ đang phản ứng theo cảm xúc hoặc thói quen.
Thưởng thức chậm rãi một phần nhỏ có thể thỏa mãn cơn thèm mà không cần nhiều đường. Thay bằng các loại trái cây ngọt tự nhiên như berries hoặc trái cây sấy cũng là lựa chọn hiệu quả.
Thiếu ngủ và căng thẳng đều làm tăng cảm giác thèm đường. Thiếu ngủ làm rối loạn các hormone như ghrelin và leptin — vốn kiểm soát cảm giác đói và no khiến bạn dễ tìm đến món ngọt hơn. Căng thẳng kích hoạt cortisol, làm tăng mong muốn tìm đồ ăn “an ủi”.
Ưu tiên nghỉ ngơi và quản lý căng thẳng giúp giảm cơn thèm đường cả về mức độ lẫn tần suất.
Cơn thèm đồ ngọt là một phần tự nhiên của hành vi con người, nhưng chúng không nhất thiết phải kiểm soát bạn. Bằng cách hiểu hệ thống thưởng của não, các tác nhân cảm xúc và tín hiệu cơ thể, bạn có thể đưa ra quyết định có ý thức hơn về việc khi nào và cách nào để thưởng thức đồ ngọt.
Không phải là kiêng hoàn toàn mà là nhận biết, thay thế thông minh và tìm sự cân bằng. Khi hiểu được những mô thức lặp lại phía sau cơn thèm, bạn sẽ tận hưởng món ngọt một cách chủ động thay vì bị dẫn dắt.
Lần tới khi bạn cảm thấy bị “kéo” về phía đường, hãy tạm dừng, suy nghĩ và chọn một hướng ăn uống có ý thức — cơ thể và tâm trí bạn sẽ biết ơn điều đó.