Greetings, Lykkers!
Giữa vô số truyền thống trong thế giới thể thao, hiếm có điều gì dễ nhận diện như quy định mặc đồ trắng toàn bộ nổi tiếng của Wimbledon.
Đối với các vận động viên bước lên mặt sân cỏ của sự kiện danh giá tại London này, việc chuẩn bị trang phục không nhằm mục đích tạo nên xu hướng thời trang, mà là tuân thủ một trong những quy tắc trang phục mang tính biểu tượng và nghiêm ngặt nhất của làng quần vợt. Hãy cùng tìm hiểu nguồn gốc của quy định này và ý nghĩa của nó ngày nay.
Sở thích sử dụng trang phục màu trắng trong quần vợt có từ cuối thế kỷ 19, khi môn thể thao này bắt đầu trở nên phổ biến. Thời điểm đó, người chơi thường mặc đồ trắng khi thi đấu trên sân cỏ. Phong cách này gắn liền với sự thanh lịch, giản dị và thoải mái trong vận động. Nam giới thường mặc quần flannel, trong khi phụ nữ diện những chiếc váy dài cùng tất chân kín — tất cả đều mang sắc trắng, dù đôi khi xuất hiện vài tông kem nhẹ.
Trong nhiều thập kỷ, màu trắng vẫn là tiêu chuẩn bất thành văn tại Wimbledon. Mãi đến năm 1962, quy tắc này mới bị thử thách khi tay vợt Maria Bueno xuất hiện với trang phục có những điểm nhấn màu sắc dễ nhận thấy. Năm sau đó, ban tổ chức đã phản hồi bằng cách đưa ra quy định chính thức yêu cầu người thi đấu phải mặc trang phục “chủ yếu là màu trắng”. Đây là bước mở đầu cho quy chuẩn trang phục như ngày nay.
Khi môn thể thao phát triển và phong cách trở nên táo bạo hơn trong thập niên 1970, nhiều giải đấu trên thế giới bắt đầu chấp nhận trang phục đầy màu sắc. Tuy nhiên, Wimbledon lại chọn hướng đi khác. Trong khi các sự kiện khác giới thiệu họa tiết rực rỡ và thiết kế sáng tạo, Wimbledon tiếp tục giữ vững truyền thống. Theo thời gian, quy định “chủ yếu màu trắng” được thắt chặt hơn, dẫn đến quy tắc yêu cầu trang phục phải “gần như hoàn toàn màu trắng”, thậm chí loại bỏ những tông như ngà hay kem.
Theo câu lạc bộ tổ chức giải, quy định này không phải về thời trang mà là về sự công bằng và tập trung. Mọi tay vợt — từ các nhà vô địch đến những người mới giành quyền tham dự — đều phải tuân theo tiêu chuẩn như nhau. Quy định này thúc đẩy sự bình đẳng trên sân và đảm bảo sự chú ý của khán giả hướng về màn trình diễn thay vì ngoại hình. Bằng cách này, Wimbledon tôn vinh tinh thần cốt lõi của môn thể thao: đơn giản và trang nhã.
Bộ quy tắc trang phục của Wimbledon hiện là một trong những quy định chi tiết nhất trong thể thao chuyên nghiệp. Các điểm chính bao gồm:
- Màu chủ đạo phải là trắng: Trang phục phải gần như hoàn toàn màu trắng. Những tông như kem hay ngà không được chấp nhận.
- Viền màu nhỏ được phép: Chỉ những đường viền màu cực nhỏ không quá 1 cm — quanh cổ áo, tay áo hoặc hai bên váy/quần mới được chấp nhận.
- Hạn chế logo và họa tiết: Logo lớn hoặc hoa văn nổi bật không được phép; tổng thể phải đơn giản và tinh khiết.
- Phụ kiện phải trắng: Mũ, băng đô, băng cổ tay và tất phải màu trắng, dù viền màu nhỏ (tối đa 1 cm) vẫn được cho phép.
- Giày phải tuân thủ: Giày cần gần như hoàn toàn màu trắng, bao gồm cả đế và dây giày.
- Đồ lót phải kín đáo: Những phần như quần mặc trong phải màu trắng nếu có thể nhìn thấy, dù viền màu 1 cm được chấp nhận.
- Ngoại lệ cho một số trang phục: Nữ vận động viên có thể mặc quần bảo hộ màu khác miễn là không lộ ra ngoài trang phục chính.
- Hỗ trợ y tế: Mặc dù màu trắng được ưu tiên, đồ hỗ trợ y tế có thể khác màu nếu cần thiết vì sức khỏe.
Việc kiên định với quy tắc trang phục toàn trắng đã trở thành một phần không thể tách rời của Wimbledon. Nó phản ánh triết lý tôn trọng tinh thần thể thao, kỷ luật và sự bình đẳng. Dù đôi khi gây tranh luận hoặc bất đồng, quy định này vẫn là biểu tượng cho bản sắc độc đáo của giải đấu.
Quy định mặc toàn trắng của Wimbledon không chỉ là vấn đề thời trang mà đó là cách giải đấu tôn vinh nguồn gốc của môn thể thao và giữ sự tập trung hoàn toàn vào màn trình diễn của các vận động viên. Với những người yêu tennis và Lykkers, đây là một ví dụ thú vị cho thấy truyền thống và đẳng cấp hoàn toàn có thể song hành.
Lần tiếp theo khi bạn xem một trận đấu tại giải đấu mang tính biểu tượng này, hãy nhớ rằng sắc trắng không chỉ để làm đẹp, mà còn là phần không thể thiếu tạo nên sự khác biệt của Wimbledon.