Trong thế giới cử tạ, các quy tắc đã thay đổi theo thời gian, ảnh hưởng đến các kỹ thuật mà các vận động viên sử dụng. Ví dụ, vào năm 1924, Liên đoàn Cử tạ Quốc tế (IWF) đã loại bỏ nội dung nâng một tay khỏi cuộc thi và chuyển sang ba nội dung nâng.


Sự thay đổi này đã đơn giản hóa quá trình tập luyện cho các vận động viên và đánh dấu sự khởi đầu của một bước chuyển trong quá trình phát triển các kỹ thuật cử tạ. Khi số lượng các nội dung thi đấu giảm đi, trọng tâm chuyển sang tầm quan trọng của các nhóm cơ khác nhau trong quá trình nâng tạ.


Theo thời gian, các kỹ thuật cử tạ đã chuyển từ tư thế squat tách sang squat toàn phần, giảm bớt áp lực lên thân trên trong khi tăng cường tầm quan trọng của cơ chân. Những thay đổi về luật lệ tiếp theo vào năm 1964, cho phép thanh tạ tiếp xúc với đùi trong quá trình nâng, đã nhấn mạnh tầm quan trọng của thân dưới. Đến năm 1972, động tác đẩy tạ qua đầu đã bị loại bỏ, làm giảm vai trò của thân trên hơn nữa.


Tầm quan trọng ngày càng tăng của cơ chân


Với việc thay đổi luật năm 1964 cho phép thanh tạ tiếp xúc với đùi, các vận động viên bắt đầu tập trung nhiều hơn vào cơ tứ đầu đùi - cụ thể là cơ tứ đầu đùi. Điều này cho phép họ nâng tạ nặng hơn từ vị trí thấp hơn mà không cần dựa quá nhiều vào các cơ yếu hơn ở phần thân trên. Cơ tứ đầu đùi trở thành trung tâm sức mạnh của vận động viên, và sự phụ thuộc vào sức mạnh của phần thân trên đã giảm đáng kể.


Vai trò của cơ gân kheo trong cử tạ


Chúng ta cũng cần hiểu rằng cử tạ tuân theo các nguyên lý của định luật chuyển động Newton, đặc biệt là khái niệm về lực tác động và lực phản tác động. Đối với người tập tạ, điều này có nghĩa là để nâng thanh tạ, họ phải tác dụng một lực lớn hơn nhiều so với trọng lượng của thanh tạ để tạo ra chuyển động hướng lên. Cơ chính tạo ra lực hướng lên này chắc chắn là cơ tứ đầu đùi, nhưng cơ gân kheo đóng vai trò quan trọng trong việc tối đa hóa tiềm năng của cơ tứ đầu đùi.


Gân kheo là cơ đối kháng với cơ tứ đầu đùi. Chúng rất cần thiết để đảm bảo cơ tứ đầu đùi có thể hoạt động hết công suất. Trong quá trình nâng, gân kheo giúp duỗi khớp hông và gập khớp gối. Trong giai đoạn đầu của quá trình nâng, khi cẳng chân được giữ thẳng đứng, gân kheo được kích hoạt. Sau đó, khi quá trình nâng tiến triển và cẳng chân chuyển từ vị trí hướng về phía trước sang vị trí thẳng đứng, gân kheo tiếp tục hỗ trợ.


Gân kheo góp phần tạo nên sức mạnh bùng nổ như thế nào


Gân kheo đóng góp đặc biệt quan trọng trong việc tạo ra sức mạnh bùng nổ. Khi cơ tứ đầu đùi co lại để duỗi đầu gối, gân kheo trước tiên phải kéo giãn và sau đó nhanh chóng co lại để cung cấp lực cần thiết để tăng tốc độ nâng. Sự chuyển đổi nhanh chóng này từ kéo giãn sang co lại tạo ra một luồng năng lượng mạnh mẽ, rất quan trọng trong quá trình nâng.


Một nghiên cứu của Alexander Lukashev đã quan sát thấy sự kéo giãn và co lại nhanh chóng của gân kheo đóng vai trò quan trọng như thế nào trong hiệu quả của quá trình nâng. Ông lưu ý rằng khi vận động viên cử tạ A. Rapapport thực hiện giai đoạn đầu của động tác nâng tạ, gân kheo của anh ấy giãn ra rồi co lại gần như ngay lập tức, giúp anh ấy nâng tạ lên. Sự giải phóng năng lượng đột ngột, mạnh mẽ này cho phép vận động viên đạt được sức mạnh tối đa trong thời gian ngắn.


Sự cân bằng hợp lý giữa gân kheo và cơ tứ đầu đùi


Sự cân bằng hợp lý giữa cơ tứ đầu đùi và cơ gân kheo là điều cần thiết để tối đa hóa hiệu suất cử tạ. Khi vận động viên nâng tạ, tốc độ gân kheo giãn ra và co lại ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu quả của cơ tứ đầu đùi. Cơ gân kheo co lại càng nhanh, cơ tứ đầu đùi có thể tạo lực càng nhanh, tạo ra sức mạnh bùng nổ hơn và nâng được tạ nặng hơn.


Các vận động viên phải tập luyện gân kheo để đảm bảo hiệu suất nâng tạ của họ luôn ở mức tối ưu. Vì cơ tứ đầu đùi thường bị quá tải trong các động tác squat sâu, nên việc dành thời gian để tăng cường sức mạnh cho gân kheo là điều cần thiết để duy trì sự cân bằng hợp lý và ngăn ngừa chấn thương.


Lời khuyên tập luyện thực tế cho người tập tạ


Kỹ thuật cử tạ ngày càng phát triển, và cách chúng ta tập luyện cũng phải thay đổi. Các vận động viên nên tập trung vào việc tăng cường sức mạnh cho cơ gân kheo bên cạnh cơ tứ đầu đùi. Một cơ gân kheo khỏe mạnh sẽ hỗ trợ cơ tứ đầu đùi tạo ra lực tối đa khi nâng tạ. Điều quan trọng là mọi vận động viên cử tạ, đặc biệt là những người tập squat, phải kết hợp các bài tập gân kheo vào thói quen tập luyện của mình. Một bài tập chân cân bằng có thể giúp tăng cường sức mạnh và sức bền.


Ví dụ, huấn luyện viên Olympic Johnny Schubert, người từng huấn luyện nhà vô địch Olympic hai lần Chuck Vinci, khuyến nghị các vận động viên nên thực hiện các bài tập gân kheo sau mỗi buổi tập squat. Điều này đảm bảo cơ gân kheo luôn khỏe mạnh và linh hoạt, góp phần tạo nên sức mạnh bùng nổ cần thiết cho sự thành công của cử tạ.


Kết luận: Tầm quan trọng của sức mạnh chân trong cử tạ


Tóm lại, cử tạ đã trải qua những bước phát triển đáng kể, với những thay đổi trong luật tập ảnh hưởng đến việc tập trung vào sức mạnh của chân. Ngày nay, cơ tứ đầu đùi và gân kheo là những cơ bắp mạnh mẽ giúp việc tập tạ trở nên khả thi. Bằng cách tập trung vào việc tăng cường sức mạnh cho cả hai nhóm cơ này và đảm bảo gân kheo được rèn luyện đúng cách, các vận động viên có thể cải thiện hiệu suất và nâng được mức tạ nặng hơn.


Xin chào tất cả mọi người, hãy nhớ rằng việc tập luyện chân cũng quan trọng như việc tập luyện phần thân trên. Cho dù bạn là người mới tập tạ hay đã có kinh nghiệm, chìa khóa thành công nằm ở việc xây dựng sức mạnh bùng nổ thông qua sức mạnh cân bằng của chân. Hãy tiếp tục rèn luyện đôi chân của mình, và bạn sẽ thấy kết quả trong các lần nâng tạ!