Là những người yêu điện ảnh, hẳn chúng ta đều đã từng trải qua cảm xúc dâng trào khi âm nhạc vang lên cao trào, hoặc khi một khung hình tuyệt đẹp khiến ta lặng người trước màn ảnh.


Nhưng bạn đã bao giờ tự hỏi các nhà làm phim sử dụng phong cách hình ảnh — đặc biệt là màu sắc, ánh sáng và kỹ thuật quay — để định hình cảm xúc và nhận thức của người xem như thế nào chưa?


Nó không chỉ là yếu tố trang trí hay tạo sự bắt mắt. Những yếu tố này đóng vai trò quan trọng trong việc xây dựng bầu không khí, tăng chiều sâu cho câu chuyện, và kết nối khán giả với nhân vật. Hãy cùng khám phá nghệ thuật đằng sau những kỹ thuật đó và xem cách chúng biến một bộ phim từ câu chuyện thành trải nghiệm.


Sức mạnh của Màu sắc: Hơn cả Thẩm mỹ


Màu sắc trong điện ảnh thường mang nhiều ý nghĩa hơn là lựa chọn thị giác đơn thuần; nó là công cụ để đạo diễn truyền tải cảm xúc, ẩn ý và chủ đề thị giác xuyên suốt. Hãy nghĩ đến những bộ phim sử dụng màu sắc một cách sáng tạo như The Grand Budapest Hotel (2014) với bảng màu pastel đầy tinh nghịch.


Màu sắc mang hàm ý tâm lý rõ rệt. Ví dụ, màu đỏ và cam gợi sự ấm áp, năng lượng hoặc nguy hiểm, trong khi xanh lam và xanh lá lại tạo cảm giác bình yên, u buồn hoặc tĩnh lặng. Trong The Sixth Sense (1999), đạo diễn M. Night Shyamalan sử dụng màu đỏ để biểu trưng cho ranh giới giữa sự sống và cái chết, tạo nên cảm giác căng thẳng và dẫn dắt cảm xúc người xem một cách tinh tế.


Chúng ta có thể không nhận ra điều đó một cách có ý thức, nhưng những tín hiệu thị giác này ảnh hưởng sâu sắc đến cách ta cảm nhận câu chuyện trên màn ảnh.


Ánh sáng và Bóng tối: Kiến tạo Bầu không khí


Ánh sáng là một công cụ cực kỳ quan trọng trong “hộp đồ nghề” của nhà làm phim. Nó không chỉ đơn giản là chiếu sáng cảnh quay, mà còn định hình cảm nhận của người xem về không gian, nhân vật và tâm trạng.


Một cảnh sáng rõ có thể mang đến cảm giác an toàn, ấm áp, trong khi ánh sáng tối, nhiều bóng đổ và tương phản mạnh có thể tạo cảm giác bí ẩn, nguy hiểm hoặc căng thẳng.


Ánh sáng cũng phản chiếu cảm xúc bên trong nhân vật. Ví dụ, một nhân vật được bao phủ trong ánh sáng mềm và ấm có thể gợi lên sự ngây thơ, mong manh, trong khi ánh sáng lạnh và khắc nghiệt lại khiến họ trở nên lạnh lùng, đe dọa hoặc đáng ngờ.


Kỹ thuật này thường được dùng trong phim kinh dị và tâm lý, để tăng mức độ căng thẳng, nhưng nó cũng có thể mang lại chiều sâu cảm xúc tinh tế. Trong Citizen Kane (1941), đạo diễn Orson Welles đã sử dụng bóng đổ sâu và ánh sáng kịch tính để khắc họa sự cô độc và giằng xé nội tâm của Kane, thêm một lớp tâm lý cho câu chuyện hình ảnh.


Con Mắt Của Máy Quay: Khung Hình và Góc Nhìn


Cách một cảnh được cắt khung (framing) có thể ảnh hưởng mạnh mẽ đến cách ta hiểu và cảm nhận nó. Đạo diễn sử dụng góc máy, chuyển động, tiêu cự khác nhau để dẫn dắt người xem nhìn thế giới theo một cách nhất định.


Một góc quay rộng có thể khiến nhân vật trở nên nhỏ bé và yếu đuối giữa thế giới bao la, trong khi một cận cảnh có thể phóng đại cảm xúc hoặc suy nghĩ của họ.


Chuyển động máy quay cũng đóng vai trò lớn trong cảm xúc. Một cảnh lia máy mượt mà (tracking shot) giúp người xem hòa mình vào hành động, trong khi một góc quay tĩnh lại tạo cảm giác lạnh lùng, suy tư hoặc tách biệt.


Tác Động Cảm Xúc: Nghệ Thuật Kể Chuyện Bằng Hình Ảnh


Khi kết hợp cùng nhau, màu sắc, ánh sáng và góc máy không chỉ tạo nên khung cảnh — chúng gợi cảm xúc và dẫn dắt hành trình cảm xúc của khán giả.


Ví dụ, trong The Witch (2015), những cảnh ánh sáng mờ ảo và tông tối u ám tạo nên cảm giác sợ hãi và cô lập, kéo người xem vào nỗi kinh hoàng tâm lý của nhân vật. Ngược lại, trong La La Land (2016), bảng màu rực rỡ và chuyển động máy quay linh hoạt lại truyền tải niềm vui, khát vọng và sự lãng mạn tuổi trẻ, dung hòa giữa niềm vui và nỗi buồn của câu chuyện.


Sự kết hợp của các yếu tố này cho phép nhà làm phim truyền đạt ý nghĩa ngầm và khơi dậy phản ứng cảm xúc mạnh mẽ. Nếu kịch bản và lời thoại kể cho ta “chuyện gì đang xảy ra”, thì phong cách hình ảnh lại cho ta biết “nên cảm thấy thế nào.”


Đó là lý do ngôn ngữ hình ảnh trong điện ảnh lại mạnh mẽ đến vậy — nó truyền trực tiếp cảm xúc đến trái tim người xem, mà không cần một lời nào.


Vai Trò của Các Nhà Làm Phim Trong Việc Kiến Tạo Phong Cách Hình Ảnh


Tất nhiên, tất cả điều này không thể có nếu thiếu tầm nhìn sáng tạo của những người làm phim. Đạo diễn, quay phim, thiết kế sản xuất và thiết kế trang phục phối hợp chặt chẽ để tạo nên một phong cách hình ảnh thống nhất.


Những lựa chọn này không chỉ mang tính thẩm mỹ, mà còn là xương sống của câu chuyện và chủ đề. Chúng giúp đặt tông cho phim, thêm tầng ý nghĩa ngầm, và cuốn khán giả vào thế giới phim theo cách mà ngôn từ không thể chạm tới.


Phong Cách Hình Ảnh Như Một Câu Chuyện


Cuối cùng, phong cách hình ảnh của một bộ phim không chỉ là tập hợp những lựa chọn nghệ thuật mà là một phần thiết yếu của câu chuyện.


Nó định hình cách ta cảm nhận mạch truyện, cách ta đồng cảm với nhân vật, và cách ta kết nối với cảm xúc ẩn dưới lớp hình ảnh. Việc sử dụng màu sắc, ánh sáng, bóng tối và kỹ thuật máy quay giúp tăng chiều sâu cảm xúc và nâng trải nghiệm xem phim lên tầm nghệ thuật. Đó là ngôn ngữ trực tiếp nói với giác quan của chúng ta, tạo nên sợi dây kết nối giữa người xem và câu chuyện.


Vì thế, lần tới khi bạn xem một bộ phim, hãy thử quan sát không chỉ cốt truyện, mà còn cả cách hình ảnh định hình cảm xúc. Những màu sắc, ánh sáng, góc quay ấy đang kể cho bạn nghe điều gì? Chúng khiến bạn cảm thấy ra sao? Vẻ đẹp của điện ảnh không chỉ nằm ở câu chuyện được kể, mà ở cách câu chuyện ấy được kể — bằng hình ảnh. Vậy còn bạn — phong cách hình ảnh nào trong phim khiến bạn say mê nhất