Bạn có biết cảm giác uể oải lúc 3 giờ chiều không? Bạn với tay lấy ly espresso thứ tư trong ngày, uống cạn như thể đó là oxy, và chỉ 5 phút sau, tim bạn bắt đầu “nhảy tap dance” trong lồng ngực.


Bạn đổ lỗi cho công việc. Hoặc tắc đường. Hoặc hộp thư đến đầy ắp email. Nhưng nếu nguyên nhân là… chính ly cà phê đó thì sao?


Không phải bạn tưởng tượng đâu.


Cảm giác bồn chồn, căng thẳng, toát mồ hôi khi nhìn bảng tính Excel? Caffeine rất có thể là “nhân vật chính” trong đó. Và nếu bạn vốn đã có xu hướng lo âu dù chỉ ở mức nhẹ thì thói quen uống cà phê buổi sáng có thể đang âm thầm “vặn to âm lượng” của sự lo lắng đó.


Caffeine cướp đi sự bình tĩnh của bạn như thế nào


Caffeine không chỉ giúp bạn tỉnh táo mà nó kích động hệ thần kinh của bạn. Cụ thể là: caffeine chặn adenosine, một chất hóa học trong não có nhiệm vụ báo cho cơ thể “bình tĩnh lại, sắp đến giờ nghỉ ngơi rồi”. Không có adenosine, tức là không có “chill”. Thay vào đó, não tiết ra adrenaline — hormone “căng thẳng, chạy đi!” khiến tim đập nhanh, cơ bắp co lại, tay ướt đẫm mồ hôi. Nghe quen chứ? Nếu bạn vốn dễ lo âu, thì đây không chỉ là “một chút tỉnh táo” mà là bản tăng cường của nỗi lo. Một nghiên cứu năm 2020 đăng trên *Journal of Anxiety Disorders* phát hiện rằng người bị rối loạn lo âu nhạy cảm hơn nhiều với tác động của caffeine. Chỉ một lượng nhỏ cũng có thể gây ra triệu chứng giống cơn hoảng loạn: tim đập nhanh, chóng mặt, cảm giác “sắp có chuyện tồi tệ xảy ra”. Chuyên gia dinh dưỡng Giovannucci chia sẻ: “Tác dụng kích thích của cà phê có thể gây lo âu ở người nhạy cảm và làm rối loạn giấc ngủ” (*The Guardian*, 2024). Và không chỉ là cơn hoảng loạn ngắn hạn. Với nhiều người, đó là cảm giác căng thẳng âm ỉ cả ngày: không thể ngồi yên, tâm trí ồn ào liên tục, luôn có cảm giác chỉ cần thêm một email nữa là sẽ “bùng nổ”.


Ba cách cà phê âm thầm chống lại bạn


• Nó che giấu sự mệt mỏi và khiến mọi thứ tệ hơn


Bạn mệt. Cà phê “giúp” bạn tỉnh. Nhưng caffeine không bổ sung năng lượng — nó chỉ che giấu sự kiệt sức. Vì vậy, bạn cố gắng nhiều hơn, ngủ ít hơn, và ngày mai lại cần nhiều cà phê hơn nữa. Cứ thế xoay vòng. Cơ thể bạn đang chạy trong chế độ “căng thẳng mãn tính”. Xin chào, lo âu.


• Nó phá hỏng giấc ngủ — dù bạn nghĩ là không


Bạn uống ly cà phê cuối cùng lúc 2 giờ chiều và vẫn ngủ ngon? Có thể. Nhưng nghiên cứu cho thấy caffeine có thể giảm giấc ngủ sâu — ngay cả 6 giờ sau khi uống.


Ít giấc ngủ sâu hơn = ít khả năng kiểm soát cảm xúc hơn. Bạn thức dậy dễ cáu, phản ứng mạnh, và lo lắng hơn. Và bạn lại tìm đến… cà phê. Một vòng lặp không hề tự nguyện.


• Bạn đã quen với caffeine nhưng hệ thần kinh thì chưa


Bạn có thể uống ba ly latte và cảm thấy “ổn”. Nhưng “ổn” không có nghĩa là hệ thần kinh của bạn đang vui vẻ. Việc dung nạp chỉ khiến não cần nhiều caffeine hơn để có cảm giác tương tự, trong khi tim và tuyến thượng thận vẫn phải chịu cú sốc y như cũ.


Theo thời gian, sự kích thích liên tục này khiến phản ứng căng thẳng của cơ thể bị mòn mỏi, khiến bạn nhạy cảm hơn với mọi thứ — không chỉ với caffeine.


Làm gì khi tách cà phê đang đánh cắp sự bình yên của bạn


Bạn không cần phải ngừng ngay lập tức (trừ khi bạn muốn — không ai phán xét cả). Nhưng bạn có thể giảm dần một cách thông minh. Hãy bắt đầu từ đây:


• Theo dõi phản ứng của bản thân:


Trong ba ngày, hãy ghi lại: bạn uống gì, lúc nào, và cảm thấy thế nào sau 30–60 phút. Tim bạn có đập nhanh không? Suy nghĩ có chạy loạn không? Có cảm giác “bất an” mà không rõ lý do không? Mẫu hình sẽ nhanh chóng hiện ra.


• Thay thế một ly bằng thức uống nhẹ hơn:


Thử đổi ly cà phê thứ hai sang trà đen (một nửa lượng caffeine) hoặc trà xanh (ít caffeine hơn + chứa L-theanine, giúp giảm bồn chồn). Một quán cà phê từng ghi nhận doanh số matcha tăng 40% sau khi khách bắt đầu đổi espresso buổi chiều sang trà.


• Đặt “giờ giới nghiêm” cho caffeine:


Ngừng uống cà phê sau 12 hoặc 1 giờ trưa — ngay cả khi bạn “thề là nó không ảnh hưởng giấc ngủ”. Hãy để hệ thần kinh có một buổi tối thật sự nghỉ ngơi. Thưởng thêm: bạn sẽ ngủ nhanh hơn và thức dậy bớt uể oải.


• Uống nước như thể đó là công việc chính:


Caffeine là chất lợi tiểu. Mất nước = đau đầu + mệt mỏi + cáu gắt — tất cả đều trông giống lo âu. Hãy uống nước trước, trong và sau khi uống cà phê. Não bạn sẽ biết ơn điều đó.


Câu hỏi thật sự không phải là “Có nên bỏ cà phê không?” mà là “Nó đang khiến bạn mất đi điều gì?”


Có thể bạn yêu cà phê. Nó là thói quen, là sự thoải mái, là “khoảnh khắc riêng” của bạn. Điều đó hoàn toàn đáng trân trọng. Nhưng hãy tự hỏi: Nó đang tiếp thêm năng lượng hay đang đánh cắp sự bình yên của bạn?


Một nữ tác giả từng giảm lượng cà phê từ bốn ly xuống còn hai. Cô không mất sự tỉnh táo — cô mất đi nhịp tim loạn vào 4 giờ chiều.


Một người đàn ông khác đổi sang cà phê nửa caffeine sau bữa trưa. Mức độ lo âu buổi tối của anh giảm hẳn, đến mức anh ngừng tra Google: “Tôi có đang bị nhồi máu cơ tim không?”.


Những thay đổi nhỏ — tạo khác biệt lớn. Lần tới khi bạn định rót thêm một ly, hãy dừng lại một chút. Tự hỏi: Ly này đang giúp mình — hay đang che giấu sự kiệt sức thật sự? Là nhiên liệu hay là ma sát? Cơ thể bạn đã biết câu trả lời rồi. Việc của bạn chỉ là lắng nghe.