Hãy thành thật mà nói—có rất nhiều phim khoa học viễn tưởng ngoài kia. Một số phim khiến chúng ta kinh ngạc ngay lần đầu xem, nhưng chúng ta không bao giờ muốn xem lại nữa. Những phim khác, như Interstellar, cứ kéo chúng ta lại.


Mỗi lần xem lại, chúng ta lại nhận thấy điều gì đó mới mẻ. Vậy điều gì làm cho bộ phim này nổi bật?


Tại sao chúng ta và nhiều người khác lại thấy nó khó quên đến vậy?


Nếu bạn là một trong số nhiều bạn vẫn tiếp tục quay lại Interstellar, bài viết này dành cho bạn. Hãy cùng khám phá lý do tại sao bộ phim này dường như không bao giờ cũ.


Không chỉ là phim khoa học viễn tưởng


Chúng ta đã xem nhiều phim về chủ đề không gian, nhưng Interstellar không chỉ nói về các hành tinh, tên lửa và hố đen. Phim đi sâu vào các chủ đề cảm xúc—gia đình, tình yêu, sự sống còn và sự hy sinh. Mối quan hệ giữa Cooper và con gái Murphy là cốt lõi của câu chuyện. Tất cả chúng ta đều có thể kết nối với khát khao bảo vệ những người thân yêu, ngay cả khi ở bên kia thời gian và không gian.


Điều khiến chúng ta muốn xem lại không chỉ là khoa học—mà còn là cảm xúc. Cảnh Cooper xem nhiều năm tin nhắn video sau khi mất thời gian trên một hành tinh khác? Nó chạm đến trái tim chúng ta, mỗi lần như vậy.


Hình ảnh ở cấp độ tiếp theo


Hãy nói về vẻ đẹp tuyệt vời của bộ phim này. Cho dù đó là những con sóng đập vào hành tinh nước, vành đai rộng lớn của Sao Thổ hay sự im lặng kỳ lạ của không gian sâu thẳm, Interstellar đều tạo ra bầu không khí mà chúng ta không thể quên. Các hiệu ứng đặc biệt không chỉ để trình diễn—chúng phục vụ cho câu chuyện và giúp chúng ta cảm nhận được quy mô của vũ trụ.


Xem bộ phim này trên màn hình lớn hoặc thậm chí là một chiếc TV tốt vẫn khiến chúng ta nổi da gà. Đó không phải là điều mà hầu hết các bộ phim có thể làm đi làm lại.


Âm nhạc luôn ở bên chúng ta


Nhạc phim của Hans Zimmer là lý do chính khiến bộ phim này trở nên mạnh mẽ như vậy. Âm nhạc ám ảnh, giàu cảm xúc và được tính toán thời gian hoàn hảo. Nhạc phim đầy kịch tính được xây dựng trong những cảnh quay căng thẳng—như khi họ đang cập bến tàu vũ trụ hoặc thoát khỏi con sóng khổng lồ—giống như một nhân vật thứ hai trong phim.


Ngay cả khi chúng ta không phải là chuyên gia âm nhạc, chúng ta vẫn có thể cảm nhận được sự căng thẳng và vẻ đẹp mà Zimmer thêm vào mọi cảnh quay. Đôi khi chúng ta thậm chí còn nghe nhạc phim khi không xem phim—nó đáng nhớ như vậy.


Khoa học khơi dậy sự tò mò


Không giống như một số bộ phim khoa học viễn tưởng chỉ tạo ra các quy tắc, Interstellar cố gắng bám sát vào khoa học thực sự. Lỗ đen, sự giãn nở thời gian, tác động của trọng lực lên thời gian—tất cả đều làm tăng thêm chiều sâu cho câu chuyện. Chắc chắn, không phải mọi chi tiết đều hoàn hảo, nhưng đủ để khiến chúng ta suy nghĩ.


Và chúng ta thích suy nghĩ. Sau khi xem phim, chúng ta thường thấy mình tìm kiếm lời giải thích trực tuyến, tìm hiểu về không gian và vật lý. Một bộ phim khiến chúng ta cảm thấy và suy nghĩ? Thật hiếm.


Mỗi cảnh đều có nhiều lớp


Điều thực sự khiến Interstellar đáng xem lại là mức độ nhiều lớp của nó. Khi xem lần đầu, chúng ta tập trung vào cốt truyện. Khi xem lần thứ hai, chúng ta nhận thấy những tín hiệu cảm xúc nhỏ. Khi xem lần thứ ba, chúng ta bắt đầu nắm bắt được những manh mối ẩn giấu, những chỉnh sửa thông minh và các chi tiết nền tiết lộ nhiều hơn về câu chuyện.


Cảm giác như bộ phim phát triển cùng chúng ta. Tùy thuộc vào giai đoạn cuộc sống mà chúng ta đang ở, chúng ta kết nối với các phần khác nhau. Có thể lần đầu tiên, chúng ta cảm thấy thương Cooper như một người cha. Lần tiếp theo, chúng ta hiểu rõ hơn nỗi đau của Murphy. Đây là một bộ phim phát triển cùng chúng ta.


Diễn xuất chân thực


Dàn diễn viên là một lý do khác khiến chúng ta không thể ngừng xem lại. Matthew McConaughey mang đến rất nhiều cảm xúc cho Cooper—anh ấy không phải là một anh hùng hoàn hảo, chỉ là một người đàn ông đang cố gắng hết sức. Anne Hathaway, Jessica Chastain và thậm chí cả robot TARS đều giống như những người thật (hoặc máy móc!) với tính cách riêng.


Diễn xuất của họ không cần phải hét lên để thu hút sự chú ý—họ lặng lẽ kéo chúng ta vào câu chuyện. Chúng ta quên rằng mình đang xem diễn viên và chỉ lạc vào thế giới.


Hy vọng, ngay cả trong bóng tối


Cuối cùng, Interstellar không chỉ nói về việc cứu Trái đất hay tìm một ngôi nhà mới. Mà còn nói về hy vọng. Ngay cả khi mọi thứ có vẻ không thể, bộ phim vẫn nhắc nhở chúng ta hãy tiếp tục. Nó cho chúng ta thấy rằng tình yêu có thể vượt qua thời gian, rằng lòng dũng cảm rất quan trọng và rằng chúng ta có khả năng làm được nhiều hơn những gì chúng ta nghĩ.


Thông điệp đó, được gói gọn trong một bộ phim tuyệt đẹp và thông minh như vậy, vẫn đọng lại trong chúng ta. Và có lẽ đó là lý do tại sao chúng ta vẫn xem lại bộ phim này—không chỉ vì khoa học hay hành động, mà còn vì cảm giác mà nó để lại.


Kết luận: Điều gì khiến bạn muốn xem lại?


Vậy chúng tôi đã chia sẻ lý do tại sao Interstellar vẫn khiến chúng ta kinh ngạc sau nhiều năm. Nhưng bây giờ chúng tôi muốn nghe ý kiến ​​của bạn—cảnh nào là cảnh bạn thích nhất? Đó có phải là cảnh đảo ngược giá sách, cảnh phóng vào không gian hay thông điệp đau lòng từ Murph?


Hãy chia sẻ suy nghĩ và kỷ niệm của bạn về Interstellar bên dưới. Và nếu bạn đã lâu không xem, có lẽ đã đến lúc xem lại bộ phim sử thi không gian vượt thời gian này. Chúng tôi hứa rằng—nó sẽ ngày càng hay hơn.