Hãy tưởng tượng bạn đang đứng bên mép một vách đá, gió lồng lộng thổi qua mái tóc, phía dưới là mặt đất sâu hun hút hàng trăm mét.
Tim bạn đập thình thịch, adrenaline dâng trào, và bạn gần như có thể cảm nhận được sức mạnh của thiên nhiên ngay dưới chân mình.
Đây không phải cảnh trong một bộ phim hành động mà là trải nghiệm thực tế của vô số người bị cuốn hút bởi những môn thể thao mạo hiểm. Từ nhảy dù đến nhảy BASE hay leo núi đá, có điều gì đó vô cùng cuốn hút ở những hoạt động đầy rủi ro này. Nhưng điều gì khiến con người chấp nhận nguy hiểm? Vì sao một số người lại khao khát cảm giác mạnh, dù cái giá đôi khi rất lớn? Câu trả lời phức tạp hơn bạn nghĩ.
Cốt lõi của sức hấp dẫn trong các môn thể thao mạo hiểm nằm ở sinh học con người. Phản ứng tự nhiên của cơ thể trước rủi ro gắn liền với việc giải phóng dopamine — thường được gọi là “hóc-môn hạnh phúc”. Đây là chất dẫn truyền thần kinh tạo ra cảm giác vui vẻ và thỏa mãn, và nó tràn ngập não bộ khi ta trải nghiệm những điều kích thích. Khi tham gia thể thao mạo hiểm, dòng adrenaline mạnh mẽ kích hoạt sự bùng nổ dopamine, đem lại cảm giác hưng phấn tột độ. Chính “phần thưởng” này khiến con người muốn lặp lại trải nghiệm, tạo thành một vòng lặp tâm lý.
Ngoài ra, nhiều môn thể thao mạo hiểm còn đưa người tham gia vào trạng thái tập trung cực độ, hay còn gọi là “trạng thái dòng chảy” — một trạng thái tâm lý khi con người hoàn toàn đắm chìm vào hành động đang thực hiện. Ở trạng thái này, vận động viên cảm thấy mình kiểm soát hoàn toàn cơ thể và môi trường xung quanh, mang lại cảm giác thành tựu và thỏa mãn mạnh mẽ.
Một tổng quan nghiên cứu năm 2024 của Diogo V. Martinho và cộng sự cũng cho thấy người tham gia các môn thể thao mạo hiểm thường mô tả cảm xúc tích cực, sự phấn khích, trải nghiệm mạnh mẽ và trạng thái dòng chảy là yếu tố thúc đẩy — vượt xa những yếu tố như rủi ro hay áp lực xã hội.
Một sức hút lớn khác của các môn thể thao nguy hiểm chính là thử thách vượt qua nỗi sợ. Nỗi sợ là phản ứng tự nhiên trước nguy cơ, nhưng khi con người đối mặt và kiểm soát nó trong môi trường an toàn có giám sát, cảm giác đạt được vô cùng mạnh mẽ.
Thể thao mạo hiểm buộc con người rời khỏi vùng an toàn, đối diện trực tiếp với nỗi sợ của chính mình. Dù là nhảy khỏi máy bay hay leo lên vách đá thẳng đứng, những trải nghiệm này giúp con người rèn luyện sự kiên cường và xây dựng sự tự tin. Niềm vui sống sót sau trải nghiệm nghẹt thở ấy mang lại cảm giác thành tựu sâu sắc. Nó không chỉ là một hoạt động mà còn là hành trình trưởng thành và trao quyền cho chính bản thân.
Một số người trở nên “nghiện” cảm giác adrenaline và cơn hưng phấn theo sau đó. Đây là một hiện tượng có thật, thường được gọi là “nghiện adrenaline”. Tuy nhiên, khác với các dạng nghiện truyền thống, nó không liên quan đến chất gây nghiện bên ngoài, mà là trạng thái “phê” tự nhiên của cơ thể.
Khao khát đó khiến một số người liên tục muốn nâng cao thử thách, tìm đến các hoạt động nguy hiểm hơn để đạt lại cảm giác mãnh liệt tương tự. “Sự nghiện” này có thể dẫn đến vòng lặp theo đuổi cảm giác mạnh ngày càng tăng.
Tuy nhiên, điều này không xảy ra với tất cả mọi người. Có người chỉ thử trải nghiệm mạo hiểm vài lần cho vui, trong khi người khác biến nó thành lối sống. Và với những người tìm cảm giác mạnh thường xuyên, nguy cơ hành vi liều lĩnh — đặc biệt khi bỏ qua các quy trình an toàn — có thể tăng lên.
Thể thao mạo hiểm còn tạo ra cảm giác cộng đồng và sự gắn kết mạnh mẽ. Những người tham gia thường có chung niềm đam mê phiêu lưu và mạo hiểm. Dù là người nhảy từ vách đá, leo núi, lướt sóng hay nhảy dù, họ thường hình thành những nhóm thân thiết, hỗ trợ nhau, chia sẻ kinh nghiệm và kể cho nhau nghe về những khoảnh khắc táo bạo.
Sự gắn kết này là động lực quan trọng. Với nhiều người, cộng đồng quan trọng không kém gì bản thân môn thể thao. Niềm vui khi cùng nhau hoàn thành thử thách hay chinh phục một kỷ lục cá nhân tạo ra tình bạn lâu dài và cảm giác thuộc về. Những rủi ro trở nên dễ chịu hơn khi được san sẻ trong một cộng đồng hiểu rõ niềm vui và giá trị của việc cùng nhau vượt lên giới hạn.
Một yếu tố khác khiến con người yêu thích thể thao mạo hiểm chính là ảnh hưởng của truyền thông. Phim ảnh, tài liệu và mạng xã hội liên tục lăng xê các môn thể thao cực hạn, thường chỉ chiếu những khoảnh khắc táo bạo và ấn tượng nhất. Những cảnh vận động viên thực hiện cú nhảy ngoạn mục, thoát hiểm trong gang tấc hay đạt được điều tưởng như không thể luôn khiến người xem mê hoặc và muốn thử.
Tuy nhiên, truyền thông thường phóng đại niềm vui và chiến thắng, trong khi giảm nhẹ rủi ro. Điều này tạo ra nhận thức sai lệch: người xem thấy hoạt động trông đơn giản và hấp dẫn, mà không biết đằng sau đó là vô số giờ tập luyện, kỹ thuật và các biện pháp an toàn nghiêm ngặt. Điều trông có vẻ dễ dàng trên màn ảnh thực chất đòi hỏi kỹ năng và sự chuẩn bị cực kỳ kỹ lưỡng.
Dù thể thao mạo hiểm mang lại nhiều lợi ích như cảm giác hưng phấn, sự trưởng thành và cảm giác thành tựu — nhưng chúng đi kèm những rủi ro thật sự. Chấn thương, tai nạn, thậm chí tử vong là hoàn toàn có thể xảy ra. Với một số người, rủi ro này là cái giá có thể chấp nhận; với người khác, nó quá đắt để đổi lấy cảm giác mạnh.
Tầm quan trọng của việc huấn luyện đúng cách, trang thiết bị chuyên dụng và quy trình an toàn không thể bị xem nhẹ. Nhiều môn thể thao như nhảy dù hay leo núi đòi hỏi kỹ năng cao và không nên thực hiện nếu thiếu hướng dẫn chuyên nghiệp. Đối với những ai đam mê thử thách, điều quan trọng là cân bằng giữa khao khát phiêu lưu và sự an toàn.
Theo Hiệp hội Y học Thể thao Hoa Kỳ và chuyên gia y học hoang dã Paul Auerbach, thể thao mạo hiểm mang lại cảm giác mạnh, sự trưởng thành và thành tựu, nhưng đi kèm nguy cơ lớn. Thành công và an toàn trong các hoạt động này đòi hỏi huấn luyện nghiêm túc, hướng dẫn chuyên môn và tuân thủ quy trình an toàn — nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tìm kiếm cảm giác mạnh một cách có trách nhiệm.
Cốt lõi của sức hấp dẫn trong thể thao mạo hiểm nằm ở sự phấn khích, thử thách và sự trưởng thành cá nhân mà chúng mang lại. Dù là cảm giác adrenaline bùng nổ, niềm vui khi vượt qua nỗi sợ, hay sự gắn kết trong cộng đồng độc đáo, những môn thể thao này tạo ra trải nghiệm không gì sánh bằng.
Tuy nhiên, điều quan trọng là tiếp cận chúng với sự hiểu biết rõ ràng về rủi ro. Chuẩn bị kỹ, tôn trọng an toàn và hiểu giới hạn bản thân là yếu tố then chốt để đảm bảo cảm giác mạnh không biến thành bi kịch.
Cuối cùng, thể thao mạo hiểm không chỉ về nguy hiểm mà còn là hành trình thử thách giới hạn cá nhân, tìm thấy sức mạnh trong sự mong manh và khám phá ý nghĩa thật sự của nỗi sợ và lòng can đảm.