Trà chiều, một truyền thống tao nhã và dễ chịu, có lịch sử phong phú và đa dạng như các món ăn được phục vụ.
Có nguồn gốc ở Anh vào thế kỷ 19, bữa trà chiều đã biến đổi từ một bữa ăn chiều đơn giản thành một bữa ăn xa hoa, hoàn chỉnh với đủ loại bánh ngọt ngon lành đã trở thành một phần không thể thiếu trong trải nghiệm.
Khái niệm tiệc trà mặn nổi lên như một sự đáp ứng với lịch trình làm việc khác nhau của tầng lớp lao động. Không giống như trà chiều trang trọng hơn, vốn là một sự kiện nhàn nhã được tầng lớp thượng lưu yêu thích, trà mặn là một giải pháp thiết thực cho những người lao động trở về nhà sau một ngày dài làm việc, đói và cần thức ăn. Bản thân thuật ngữ "trà chiều" dùng để chỉ bữa ăn được phục vụ ở bàn cao, thường vào khoảng 5 hoặc 6 giờ chiều. Nó bao gồm những món ăn ngon hơn như thịt, pho mát, bánh mì và tất nhiên là trà.
Theo thời gian và các chuẩn mực xã hội thay đổi, bữa trà chiều đã chuyển từ một nhu cầu thiết yếu sang một sự kiện xã hội. Việc bao gồm bánh ngọt và bánh ngọt đánh dấu sự chuyển đổi này. Những món ngọt này bắt đầu xuất hiện trên bàn trà chiều như biểu tượng của sự sang trọng và niềm đam mê. Bánh ban đầu chỉ dành cho tầng lớp thượng lưu do nguyên liệu đắt tiền và phương pháp chuẩn bị tốn nhiều thời gian.
Tuy nhiên, cuộc Cách mạng Công nghiệp đã mang lại những thay đổi về sự sẵn có của nguyên liệu và sự xuất hiện của các kỹ thuật làm bánh mới, giúp nhiều đối tượng dễ tiếp cận hơn với những chiếc bánh.
Ảnh hưởng của Nữ hoàng Victoria trong thế kỷ 19 cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc hình thành nên loại trà chiều như ngày nay. Nữ hoàng, được biết đến với tình yêu ẩm thực và trải nghiệm ăn uống, đã góp phần phổ biến trà chiều, điều này cuối cùng cũng ảnh hưởng đến bữa trà chiều. Với sự chấp thuận của bà, bánh ngọt và đồ ngọt đã trở thành những mặt hàng thời trang được đưa vào bữa trà chiều. Bánh xốp của Victoria, được đặt theo tên của chính nữ hoàng, đã trở thành món ăn trung tâm mang tính biểu tượng trên các bàn trà cao, đặc trưng bởi các lớp bánh tinh tế và nhân thơm ngon.
Sự di cư của truyền thống qua các châu lục và các nền văn hóa càng làm phong phú thêm danh mục các loại bánh có trong trà mặn. Ví dụ, ở những nơi như Ấn Độ, ảnh hưởng của Anh hòa quyện với hương vị địa phương, dẫn đến sự kết hợp độc đáo. Các loại gia vị như bạch đậu khấu và nghệ tây được đưa vào bánh, truyền vào chúng những hương thơm kỳ lạ kích thích vị giác.
Thế kỷ 20 chứng kiến sự trỗi dậy của mối quan tâm đến văn hóa trà truyền thống, bao gồm cả trà cao. Sự hồi sinh này, cùng với sự ra đời của truyền thông đại chúng, đã đưa trà chiều trở thành ý thức phổ biến và gắn kết mối liên hệ giữa bánh ngọt với trải nghiệm. Những chiếc bánh cổ điển như bánh Battenberg, được làm bằng những miếng xốp màu hồng và vàng xen kẽ được giữ với nhau bằng mứt và bánh hạnh nhân, đã trở thành đồng nghĩa với sự quyến rũ của bữa trà chiều.
Ngày nay, tiệc trà chiều đã trở thành một dịp ăn mừng không bị giới hạn bởi tầng lớp xã hội hay địa lý. Đó là một điểm hẹn thú vị quy tụ bạn bè, gia đình và đồng nghiệp để thưởng thức các loại trà tinh tế, bánh mì kẹp ngón tay tinh tế, bánh nướng với kem vón cục và mứt, và tất nhiên, một loạt các loại bánh từ đơn giản trang nhã đến trang trí cầu kỳ. Từ những chiếc bánh mưa chanh nhẹ nhàng cho đến những chiếc bánh sô-cô-la đậm đà, việc lựa chọn bánh ở bữa trà chiều tiếp tục phát triển, phản ánh cả truyền thống và sự đổi mới.
Hành trình của trà chiều từ khởi đầu khiêm tốn cho đến hình thức hiện tại là một trong những đổi mới về ẩm thực và chuyển đổi xã hội. Việc kết hợp bánh ngọt vào bữa trà mặn phản ánh sự phát triển của truyền thống này từ một bữa ăn thiết thực đến một trải nghiệm xa hoa. Khi thế giới tiếp tục thay đổi, bữa trà chiều và những chiếc bánh thơm ngon của nó vẫn là mối liên kết vững chắc với quá khứ đồng thời làm thỏa mãn vị giác hiện đại.