Mặc dù trà có nguồn gốc từ Trung Quốc, nhưng không thể phủ nhận rằng nghi lễ trà đạo của Nhật Bản đã đạt được mức độ công nhận và phổ biến cao hơn.
Theo truyền thống, trà được du nhập vào Nhật Bản từ Trung Quốc vào thế kỷ thứ 9 bởi các nhà sư Phật giáo.
Ban đầu, trà được sử dụng vì đặc tính dược liệu của nó và chủ yếu được giới thượng lưu ưa chuộng.
Tuy nhiên, trong thời kỳ Muromachi (thế kỷ 14-16), nghi lễ trà đạo Nhật Bản, được gọi là "Chanoyu" hoặc "Sado", bắt đầu phát triển thành một nghi lễ tinh tế và mang tính nghi thức cao.
Một lý do chính cho sự nổi tiếng của nghi lễ trà đạo Nhật Bản nằm ở mối liên hệ nội tại của nó với thẩm mỹ Nhật Bản.
Trà đạo không chỉ là một buổi tụ họp trang trọng để uống trà mà còn là một trải nghiệm tâm linh và thiền định.
Trà đạo Nhật Bản rất coi trọng "trà đạo" hay "Chado", bao gồm mọi khía cạnh của nghi lễ, từ việc pha chế và trình bày trà đến cách khách tương tác và thưởng thức bộ ấm trà, thiết kế phòng trà, và sự yên tĩnh của không gian xung quanh.
Hơn nữa, danh tiếng của trà đạo Nhật Bản có thể được quy cho sự bảo trợ và ảnh hưởng của các nhà cai trị và nhân vật văn hóa quyền lực của Nhật Bản trong suốt chiều dài lịch sử.
Các nhà lãnh đạo như Ashikaga Yoshimitsu, Toyotomi Hideyoshi và Tokugawa Ieyasu không chỉ ủng hộ trà đạo mà còn tích cực tham gia vào sự phát triển và hoàn thiện của nó.
Các bậc thầy trà đạo Nhật Bản, hay còn gọi là "Chajin", cũng đóng vai trò quan trọng trong việc truyền bá và nâng cao vị thế của trà đạo.
Đặc biệt, bậc thầy Sen no Rikyu được ghi nhận là người đã phổ biến khái niệm "wabi-sabi", một triết lý đề cao vẻ đẹp của sự không hoàn hảo, giản dị và các yếu tố tự nhiên.
Những lời dạy của Rikyu cùng sự nhấn mạnh của ông về chủ nghĩa tối giản và sự khiêm nhường đã ảnh hưởng sâu sắc đến tính thẩm mỹ và tinh thần của trà đạo, tạo nên tiếng vang với những người tìm kiếm sự an ủi và tĩnh lặng trong một thế giới ngày càng hỗn loạn.
Một yếu tố khác góp phần tạo nên danh tiếng của trà đạo Nhật Bản chính là ý nghĩa văn hóa và lịch sử của nó.
Nghi lễ này gắn liền với sự công nhận chính thức về lòng hiếu khách, sự tôn trọng và sự hòa hợp. Trà đạo đã trở thành biểu tượng của bản sắc, truyền thống và sự tinh tế trong văn hóa Nhật Bản.
Sự gắn liền của trà đạo với tầng lớp samurai Nhật Bản càng làm tăng thêm uy tín của nó, bởi tầng lớp chiến binh này tích cực tham gia và coi trọng trà đạo như một phương tiện rèn luyện tính kỷ luật, sự tập trung và khả năng thưởng thức thẩm mỹ.
Trong thời hiện đại, chính phủ Nhật Bản cũng đóng vai trò trong việc quảng bá và bảo tồn trà đạo như một di sản văn hóa phi vật thể.
Trà đạo và các nghệ thuật liên quan, chẳng hạn như nghệ thuật cắm hoa (ikebana) và thư pháp (shodo), thường được giới thiệu đến du khách quốc tế, góp phần nâng cao danh tiếng của trà đạo Nhật Bản trên phạm vi toàn cầu.
Cuối cùng, điều cần thiết là phải thừa nhận tác động của toàn cầu hóa và giao lưu văn hóa đối với việc công nhận trà đạo Nhật Bản.
Trong những thập kỷ gần đây, sự quan tâm đến văn hóa Nhật Bản ngày càng tăng trên toàn thế giới.
Tính thẩm mỹ, nền tảng triết học và ý thức chánh niệm mà trà đạo mang lại đã tạo được tiếng vang với đông đảo khán giả, vượt qua ranh giới văn hóa và trở nên phổ biến ở nhiều nơi trên thế giới.