Sông thuộc loại “ dòng chảy bề mặt “, dùng để chỉ nước chảy dài theo bề mặt đất thường xuyên hoặc không liên tục trong một khu vực nhất định


Là dòng chảy bề mặt, sông tham gia vào vòng tuần hoàn nước. Nước sông cũng liên tục được đổi mới theo vòng tuần hoàn nước. Trong thời kì sơ khai của xã hội loài người, nước từ sông và hồ là nguồn nước dễ tiếp cận nhất của con người nên việc cung cấp “nguồn nước” cho xã hội loài người là chức năng cơ bản của sông.


Hướng phát triển thứ 2 của sông là sử dụng sông để vận chuyển. Đặc biệt vào thời cổ đại, việc sử dụng sức nổi tự nhiên của nước để vận chuyển là phương thức vận chuyển hiệu quả nhất. Những con sông có thể đi lại được tương đương với những “ đường cao tốc “ thời cổ đại, phục vụ chức năng vận chuyển rất quan trọng.


Sông là 1 phần quan trọng của vòng tuần hoàn nước trên Trái Đất. Nó đóng vai trò quan trọng trong việc chuyển giao và vận chuyển của vật chất và năng lượng xung quanh thế giới. Nước cũng liên tục thay đổi hình thái bề mặt, hình thành các tính năng nước khác nhau, như là rãnh, hẻm núi sâu, quạt phù sa, đồng bằng phù sa, và đồng bằng châu thổ cửa sông.


Ngoài ra, ở những khu vực có mật độ sông dày đặc, vùng nước mở thường điều hòa khí hậu ở một mức độ nào đó. Mặc dù lũ lụt còn gây ra những thiệt hại về người và tài sản cho con người và gây thiệt hại cho môi trường sinh thái nhưng so với lợi ích mà nó mang lại cho con người thì điều đó vẫn không đáng kể.


Trên bản đồ, chúng ta có thể thấy hầu hết các con sông đều có dạng cong. Tạo sao các con sông lại cong thay vì thẳng ?


Đầu tiên, địa hình là một yếu tố lớn. Một dòng sông có thể chảy qua nhiều vùng, từ đồng bằng cho tới vùng núi, từ vùng cao nguyên tới đồng bằng, v.v…Dòng sông không chảy thông suốt một cách suôn sẻ. Khi một con sông gặp nhiều chướng ngại vật, nếu chướng ngại vật dễ bị phá vỡ, thì dòng nước sẽ đẩy nó mở đường đi tiếp


Nếu chướng ngại vật quá cứng, như là tảng đá, nước chỉ có thể di chuyển xung quanh nó. Theo thời gian quá trình chảy thẳng của sông trở nên cong.


Nhưng ngay cả khi ở đồng bằng rộng lớn, dòng sông vẫn luôn quanh co. Bởi vì đất ở 2 bên bờ sông không thể chứa thành phần và số lượng hóa học giống hệt nhau, điều này làm thay đổi khả năng chịu đựng tác động của nước của đất ở cả 2 bên với mức độ khác nhau.


Thứ hai là do sự quay của Trái Đất. Như chúng ta đều biết, Trái Đất quay từ tây sang đông, các dòng sông bị hút bởi trọng lực của Trái Đất và lực ly tâm của việc quay của nó. Nước sẽ chảy yếu hơn, nên sông sẽ bị uốn cong.


Sông cũng uốn cong vì nước chảy với tốc độ khác nhau ở 2 bên. Dòng chảy của sông nhanh hơn ở 1 bên và chậm hơn ở bên kia. Phía sông chảy nhanh hơn cũng có tác động lớn hơn. Đất dễ sập hơn, và khi bờ sập, sông bị uốn cong. Ngoài ra, sự xáo trộn sinh vật ở bờ sông, các vết nứt trên địa tầng, v.v..có thể làm cho dòng chảy bị uốn cong.


Như vậy, sau hàng nghìn năm bị xói lở, nhiều lần lặp lại chu kỳ, cũng như lượng trầm tích lắng đọng ngày càng tăng do dòng nước chảy chậm dọc theo bờ nhô ra, dòng sông ngoằn ngoèo đã được hình thành.