Độ phì nhiêu của đất chính là nền tảng của các hệ sinh thái khỏe mạnh và năng suất nông nghiệp. Không có đất màu mỡ, cây trồng khó phát triển và hệ sinh thái có thể bị suy thoái.
Một trong những yếu tố thường bị bỏ qua nhưng lại góp phần quan trọng vào độ phì nhiêu của đất chính là thực vật. Từ việc bổ sung dưỡng chất thiết yếu đến duy trì cấu trúc đất, thực vật đóng vai trò cốt lõi trong việc thúc đẩy sức khỏe của đất.
Trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu cách thực vật đóng góp vào độ phì nhiêu của đất, nâng cao năng suất nông nghiệp và bảo vệ môi trường.
Thực vật có ảnh hưởng đáng kể đến các đặc tính vật lý của đất. Rễ cây giúp tạo nên cấu trúc đất vững chắc bằng cách kết dính các hạt đất, hình thành các khối kết (aggregates). Các khối kết này tạo ra khoảng trống giữa các hạt đất, giúp cải thiện khả năng thấm nước và xâm nhập của rễ.
Cấu trúc đất được cải thiện đồng nghĩa với việc tăng khả năng giữ nước và không khí, tạo ra môi trường thuận lợi cho cây phát triển. Hơn nữa, hệ thống rễ còn giúp ngăn chặn xói mòn bằng cách cố định đất, bảo vệ nó khỏi tác động của gió và nước.
Khi thực vật chết đi hoặc rụng lá, hoa và rễ, những vật chất hữu cơ này sẽ phân hủy trong đất nhờ vi khuẩn, nấm và giun đất.
Chất hữu cơ này, thường gọi là mùn (humus), rất giàu dưỡng chất thiết yếu như đạm (N), lân (P) và kali (K). Mùn còn giúp cải thiện cấu trúc đất bằng cách nâng cao khả năng giữ ẩm và lưu giữ chất dinh dưỡng. Theo thời gian, sự tích lũy chất hữu cơ góp phần tăng độ phì nhiêu lâu dài của đất.
Một trong những đóng góp quan trọng nhất của thực vật cho độ phì nhiêu đất là quá trình cố định đạm. Một số loài cây, đặc biệt là cây họ đậu như đậu, đỗ, hay cỏ ba lá, có mối quan hệ cộng sinh với vi khuẩn cố định đạm trong nốt sần rễ.
Những vi khuẩn này chuyển hóa khí nitơ (N₂) trong không khí thành amoniac (NH₃) — dạng đạm mà cây có thể hấp thụ và sử dụng để sinh trưởng. Quá trình này bổ sung nguồn đạm tự nhiên cho đất, giảm nhu cầu dùng phân bón hóa học. Đạm lại là nguyên tố thiết yếu trong cấu trúc protein, enzyme và diệp lục.
Nông dân sử dụng cây che phủ để bảo vệ và nâng cao độ phì nhiêu đất. Các loại cây che phủ như lúa mạch đen, cỏ ba lá hay cây vetch được gieo trồng giữa các vụ mùa nhằm ngăn xói mòn đất, hạn chế cỏ dại và bổ sung chất hữu cơ.
Một số cây che phủ, đặc biệt là cây họ đậu, còn có khả năng cố định đạm, giúp tăng cường dinh dưỡng cho đất. Nhờ cây che phủ, nông dân duy trì được hệ sinh thái đất khỏe mạnh, giảm nguy cơ thoái hóa dưỡng chất và tăng khả năng giữ nước của đất.
Độ pH của đất là yếu tố quyết định khả năng hấp thụ dưỡng chất của cây. Thực vật có thể tác động đến độ pH theo nhiều cách: hoặc làm đất chua hơn, hoặc khiến đất kiềm hơn.
Ví dụ, cây lá kim và việt quất thường làm đất chua, tạo điều kiện cho những loài cây ưa đất axit. Ngược lại, cây linh lăng (alfalfa) và một số loại cỏ lại giúp nâng pH, làm đất kiềm hơn. Những thay đổi này có thể làm tăng khả năng sẵn có của một số dưỡng chất, hỗ trợ cây phát triển hiệu quả hơn.
Thực vật và nấm thường thiết lập mối quan hệ cộng sinh đôi bên cùng có lợi. Nấm mycorrhizae bám vào rễ của phần lớn loài cây, hỗ trợ hấp thụ nước và dưỡng chất thiết yếu như lân, đạm và kali. Đổi lại, cây cung cấp cho nấm carbohydrate sinh ra từ quang hợp.
Mối quan hệ này không chỉ cải thiện khả năng hấp thụ dưỡng chất mà còn thúc đẩy hoạt động vi sinh trong đất. Đồng thời, hệ sợi nấm còn tạo nên mạng lưới giúp gắn kết các hạt đất, góp phần nâng cao độ ổn định của đất.
Ngoài ra, các loài cây có khả năng cố định đạm còn giúp cải thiện mức đạm trong đất, tăng khả năng sản xuất nông nghiệp lâu dài.
Xói mòn đất là vấn đề lớn ảnh hưởng đến năng suất nông nghiệp và tính bền vững môi trường. Thực vật giữ vai trò then chốt trong việc ngăn xói mòn nhờ hệ rễ giúp cố định đất. Các loài cỏ, bụi rậm và cây gỗ đều góp phần giữ đất, tránh bị gió hoặc nước cuốn trôi.
Bằng việc giảm xói mòn, thực vật giúp duy trì độ phì nhiêu và ngăn mất lớp đất mặt quý giá — yếu tố thiết yếu để canh tác và duy trì hệ sinh thái khỏe mạnh.
Áp dụng các phương pháp canh tác bền vững là chìa khóa để duy trì và cải thiện độ phì nhiêu lâu dài. Các biện pháp như luân canh, giảm cày xới và nông nghiệp hữu cơ giúp bảo vệ sức khỏe đất bằng cách tăng đa dạng sinh học, giảm nén đất và ngăn thoái hóa dưỡng chất.
Bằng cách kết hợp những loại cây giúp tăng độ phì nhiêu, như cây cố định đạm và cây che phủ, nông dân có thể giảm phụ thuộc vào phân bón hóa học và xây dựng một hệ thống nông nghiệp bền vững, giàu khả năng chống chịu.
Tóm lại, thực vật là yếu tố không thể thiếu trong việc duy trì độ phì nhiêu của đất và bảo vệ hệ sinh thái. Khả năng cải thiện cấu trúc đất, bổ sung chất hữu cơ, cố định đạm và ngăn xói mòn khiến chúng trở thành “người gác cổng” của sự sống trong đất.
Từ quá trình phân hủy vật chất hữu cơ, vai trò của cây che phủ, cho đến mối quan hệ cộng sinh với nấm rễ, thực vật liên tục góp phần làm giàu cho đất. Bằng việc thúc đẩy canh tác bền vững và bảo vệ hệ sinh thái giàu thực vật, chúng ta có thể đảm bảo độ phì nhiêu lâu dài cho đất và năng suất bền vững cho nông nghiệp.
Bạn đã có trải nghiệm nào trong việc cải thiện đất nhờ cây cối chưa? Hãy chia sẻ ý kiến của bạn dưới phần bình luận!