Deep Red nổi lên như một cột mốc đột phá trong lĩnh vực kinh dị, không chỉ tại Ý mà trên toàn thế giới.
Được Dario Argento sản xuất trong một thập kỷ đầy biến động và căng thẳng, tác phẩm này đã cách mạng hóa khái niệm về kinh dị và nỗi sợ hãi, mang đến một câu chuyện sáng tạo chưa từng thấy trước đó trong lịch sử điện ảnh.
Bộ phim đã đánh dấu bước ngoặt trong sự nghiệp của Argento khi ông vượt qua những cơn sóng cảm xúc và thăng trầm nghề nghiệp. Với câu chuyện được đặc trưng bởi nhịp điệu không đều và những khúc ngoặt khó lường, Deep Red là biểu tượng cho việc Argento chấp nhận những bố cục kinh dị phi truyền thống.
Phim ra mắt vào ngày 7 tháng 3 năm 1975 đã khiến khán giả và giới phê bình choáng ngợp khi Argento phá vỡ những quy ước thể loại bằng sự pha trộn độc đáo giữa hiện thực, các mối quan hệ nhân vật và yếu tố thị giác, đặc biệt là trong cách miêu tả bạo lực.
Ngoài ra, Deep Red còn mang đến các yếu tố âm nhạc độc đáo với nhạc nền lấy cảm hứng từ jazz của Goblin, làm tăng thêm sự hồi hộp và đáng sợ của phim. Sự kết hợp giữa các giai điệu kỳ quái và những nốt nhạc rock tiến bộ đã thêm vào câu chuyện một lớp sắc thái riêng biệt, làm tăng trải nghiệm lo âu và khó đoán cho người xem.
Di sản của bộ phim vượt xa thời điểm phát hành, ảnh hưởng đến những đạo diễn kinh dị sau này như James Wan và Gaspar Noè. Nó đã thiết lập một tiêu chuẩn mới cho kể chuyện kinh dị, thách thức các quy ước và khám phá những khía cạnh tăm tối nhất của bản chất con người và xã hội.
Deep Red vẫn là một kiệt tác vượt thời gian, tiếp tục mê hoặc khán giả bằng cách kể chuyện phức tạp, nghệ thuật thị giác độc đáo và sự khám phá sâu sắc về tâm lý con người cũng như sự suy đồi của xã hội.