Sự phát triển của kỹ thuật ô tô đã thay đổi đáng kể cách hiểu và định nghĩa về thuật ngữ "khung gầm" qua thời gian.
Ban đầu, khung gầm chỉ đơn thuần được hiểu là phần khung của một chiếc xe, đóng vai trò là cấu trúc cơ bản để tích hợp và lắp đặt các bộ phận quan trọng như động cơ, hộp số, trục truyền động, hệ thống treo, lốp xe và vô lăng.
Tuy nhiên, khi công nghệ ô tô tiến bộ và các kỹ thuật sản xuất phát triển, khái niệm về khung gầm đã mở rộng, bao gồm cả một phạm vi rộng lớn hơn các hệ thống và chức năng. Trong quá khứ, một khung gầm duy nhất có thể được sử dụng để sản xuất nhiều mẫu xe khác nhau với ngoại hình và tên gọi khác nhau. Điều này đã dẫn đến sự thay đổi trong cách nhìn nhận khung gầm từ một bộ phận khung cụ thể sang một nền tảng tổng quát hơn. Thiết kế thân xe hiện đại đã chuyển sang cấu trúc không khung chịu lực, trong đó các bộ phận của khung gầm được lắp trực tiếp vào thân xe. Do đó, khung gầm hiện tại chủ yếu bao gồm hệ thống truyền động, chịu trách nhiệm chuyển năng lượng từ động cơ và hộp số đến lốp xe, cùng với hệ thống treo, hệ thống lái và hệ thống phanh gắn trên lốp.
Ngày nay, thuật ngữ "khung gầm" như một nền tảng mang nhiều cách hiểu, bao gồm phần chính của xe nơi các bộ phận của khung gầm được lắp đặt, phần xe chứa hệ thống treo, hoặc phần xe kết thúc ở mức sàn. Sự mở rộng khái niệm này đã đưa định nghĩa của khung gầm trở thành một nền tảng bao gồm cả thân xe và hệ thống truyền động, phản ánh sự kết nối chặt chẽ giữa các hệ thống ô tô khác nhau.
Một chiếc ô tô thường bao gồm nhiều bộ phận chính như động cơ, khung gầm, thân xe, hệ thống điện và nhiều hơn nữa. Trong đó, khung gầm cụ thể đề cập đến sự kết hợp giữa hệ thống truyền động, hệ thống lái và hệ thống phanh. Chức năng của nó bao gồm hỗ trợ và lắp đặt thân xe cùng động cơ, định hình tổng thể của chiếc xe, chịu tải từ động cơ, và đảm bảo vận hành mượt mà cho phương tiện. Trong các cấu trúc không chịu tải, việc lắp đặt khung gầm liên quan đến việc gắn động cơ, hộp số và các bộ phận khác lên cấu trúc tổng thể. Sau khi ghế ngồi được lắp đặt, xe có thể vận hành. Cách tiếp cận này thường được áp dụng cho các phương tiện nặng như xe tải, nơi thân xe cần độ bền và độ chắc chắn cao.
Các bộ phận của khung gầm trong xe dẫn động cầu trước thường được chia thành hai phần chính: phần trước và phần sau. Các bộ phận chính bao gồm động cơ, hộp số, trục truyền động, hệ thống treo, lốp, bánh xe, hệ thống lái và hệ thống phanh. Ở phần trước, khung đóng vai trò làm nền tảng, với hệ thống treo, trục truyền động và hệ thống phanh được gắn cố định vào đó.
Hệ thống truyền động đóng vai trò quan trọng trong việc truyền tải công suất từ động cơ đến bánh dẫn động. Nó bao gồm chủ yếu là hộp số, trục truyền động và vi sai. Trong cấu hình dẫn động cầu trước, hộp số và vi sai được tích hợp, giúp truyền tải công suất trực tiếp đến trục truyền động và cuối cùng đến bánh dẫn động. Ngược lại, trong các thiết kế dẫn động cầu sau, công suất được truyền đến trục truyền động phía sau trước khi được chuyển tiếp đến bánh dẫn động thông qua vi sai.
Việc vận hành một chiếc xe đòi hỏi sự quản lý mô-men xoắn hiệu quả, được thực hiện thông qua bộ giảm tốc chính và vi sai. Bộ giảm tốc chính, bao gồm bánh răng chủ động và bánh răng bị động, hoạt động cùng với vi sai để điều chỉnh tốc độ và phân phối mô-men xoắn đến các bánh dẫn động. Khi xe vào cua, vi sai đảm bảo rằng các bánh dẫn động trái và phải nhận được sự điều chỉnh tốc độ phù hợp, bù đắp sự chênh lệch khoảng cách di chuyển và duy trì sự ổn định của xe.
Khái niệm khung gầm đã phát triển từ một bộ phận khung đơn giản thành một nền tảng toàn diện bao gồm cả thân xe và hệ thống truyền động. Tầm quan trọng của nó nằm ở vai trò làm nền tảng cấu trúc của xe, hỗ trợ các bộ phận quan trọng và đảm bảo hiệu suất và chức năng tối ưu.