Tê giác, hay còn gọi là rhinoceroses, là một trong những loài động vật có vú cổ xưa và biểu tượng nhất vẫn đang lang thang trên Trái Đất. Với chiếc sừng ấn tượng và vẻ đẹp tiền sử, những động vật này đã chiếm được tình cảm của những người yêu thích động vật hoang dã.
Ngày nay, chỉ còn lại năm loài tê giác, phân bố ở châu Phi và châu Á, và dân số của chúng đang ở mức cực kỳ nguy cấp do nạn săn bắn trái phép và mất môi trường sống. Nếu bạn tò mò về những sinh vật thú vị này và sự khác biệt giữa chúng, hãy tiếp tục đọc để khám phá thế giới hoang dã của tê giác!
Tê giác trắng, trái ngược với tên gọi, không có màu trắng mà lại có màu xám đá. Tên của nó xuất phát từ từ “wijde” trong tiếng Hà Lan, có nghĩa là rộng, ám chỉ miệng của nó khá to. Loài này chủ yếu phân bố ở khu vực Nam và Đông Phi, với dân số khoảng 17.000 con, khiến nó trở thành loài tê giác đông nhất. Nổi tiếng với việc ăn cỏ trên các đồng cỏ, tê giác trắng là loài động vật sống theo bầy, thường được nhìn thấy trong các nhóm gọi là “crashes”. Kích thước khổng lồ và tính cách điềm tĩnh khiến chúng trở thành loài yêu thích của khách du lịch safari.
Nhỏ hơn và hung dữ hơn người anh em tê giác trắng, tê giác đen dễ dàng nhận diện nhờ đôi môi trên cong. Được thích nghi để ăn lá cây và bụi rậm, loài này ưa chuộng một lối sống cô đơn hơn. Tìm thấy ở các khu bảo tồn tại Kenya, Nam Phi và Namibia, dân số của nó chỉ còn hơn 6.000 con. Mặc dù đã có những thành công trong công tác bảo tồn, tê giác đen vẫn đang đứng trước nguy cơ tuyệt chủng nghiêm trọng do nạn săn bắn trái phép.
Còn được gọi là tê giác Ấn Độ, loài này là loài tê giác lớn nhất trong các loài tê giác châu Á và có thể nặng tới 4.800 pound. Trước đây, chúng phổ biến trên toàn tiểu lục địa Ấn Độ, nhưng hiện nay chủ yếu chỉ còn ở các công viên bảo tồn như Công viên Quốc gia Kaziranga ở Ấn Độ. Với làn da giống như các tấm áo giáp và niềm yêu thích việc lăn mình trong nước, loài tê giác này là minh chứng cho nghệ thuật của thiên nhiên.
Tê giác Java là một trong những loài động vật có vú lớn hiếm nhất trên Trái Đất, với chỉ khoảng 70 cá thể còn lại. Chúng sinh sống ở Công viên Quốc gia Ujung Kulon tại Indonesia. Kích thước của chúng tương tự như tê giác đen, và chúng sống trong những khu rừng rậm rạp, khiến chúng khó bị phát hiện và khó nghiên cứu. Các nỗ lực bảo tồn tập trung vào việc bảo vệ môi trường sống, vì nạn săn bắn trái phép và mất môi trường sống vẫn tiếp tục đe dọa sự tồn tại của chúng.
Loài tê giác nhỏ nhất và nguyên thủy nhất, tê giác Sumatran, đang ở trong tình trạng cực kỳ nguy cấp, với ít hơn 80 cá thể còn lại. Chúng được tìm thấy trên các đảo Sumatra và Borneo, và là loài tê giác duy nhất có lông, liên kết chặt chẽ với những loài tê giác cổ đại có bộ lông dày. Những sinh vật đơn độc này sinh sống trong những khu rừng rậm và đóng vai trò quan trọng trong việc phát tán hạt giống trong hệ sinh thái của chúng.
Mỗi loài tê giác đều có đặc điểm riêng, từ tê giác trắng hòa đồng đến tê giác Java sống cô độc. Việc bảo vệ những sinh vật hùng vĩ này là vô cùng quan trọng, không chỉ vì sự đa dạng sinh học mà còn để duy trì các hệ sinh thái khỏe mạnh. Tìm hiểu thêm, quyên góp hoặc tình nguyện - mỗi hành động đều có ý nghĩa!